Đó là "tôi là ai, tôi đang ở đâu?". Đây là câu hỏi của mình suốt 2 tháng ở Fxxxx chỉ có ăn rồi và ấn máy in cho ông anh, từ một Java Dev hừng hực khí thế mà cuối cùng hết dự án phải sống ký sinh, chuyển qua làm tester. Năm trước, ngồi nói chuyện với ông em bên cty outsource sang bên mình onsite, cảm giác ấy lại ùa về, mà thực ra là mỗi lần tâm sự với các anh em đang tìm định hướng cho cuộc đời mình, mình thực sự thấu hiểu.
Em đang làm BE nhưng em chẳng hiểu gì cả, làm chán, em thử làm FE thấy thích hơn nhưng BE lương cao hơn nên em không dám bỏ. Em đang làm Dev nhưng em thấy lúc nào cũng bị đuối như cá chuối có nên chuyển sang DevOps không anh? Công ty em làm nhàn, chế độ tốt nhưng em sợ tương lai mình bị thui chột. Em vừa mua nhà, nợ một đống, giờ em phải cố cày tiền để trả nợ, em có nên chuyển việc lúc này không? Em thích đi du học nhưng em sợ học xong thì già mất rồi, anh có lời khuyên nào không?
Có hàng tỉ câu hỏi mỗi ngày và gần như không thể nào có một đáp án cụ thể được. Với mình, mình đã đứng dậy bước đi, thoát khỏi nhà tù nhốt mình từ sáng cho đến tối do chính mình tạo ra, tìm đến công việc mình yêu thích để thời gian trôi đi không vô ích. Các anh em đã lớn tuổi thì mình cũng biết nói sao, nhưng với các anh ít tuổi, mình nghĩ là các bạn bây giờ có quá nhiều cơ hội và môi trường để thử thách, vậy nên đừng ngần ngại để thay đổi bản thân, tìm ra đúng việc mình thích làm, tìm ra đúng nơi mình cần đến, phát huy hết khả năng của mình thì lúc đó tiền bạc hay những thứ khác nó cũng sẽ tự tìm đến mà thôi.